CHỌN CHỒNG

Leave a Comment
Có những sự thật tưởng chừng không thể chấp nhận được nhưng cuối cùng sự thật vẫn là sự thật mà thôi.

"Quen nhau từ đó đến giờ để làm gì mà không chịu cưới?" "Hỏi thẳng là: có cưới tôi không để ba má tôi còn tính?" Năm nay mà không chịu cưới thì... thế này thì thế kia... Những câu nói đó tưởng chừng là đùa, tưởng có thể né tránh được hơn 1 năm rồi thì tiếp tục né tránh nữa cũng chả sao. Nhưng đã nhầm, càng ngày cái gánh đó càng đè nặng, không phải đôi vai, mà đè nặng cả đầu óc, tinh thần. Nó làm cho những đứa con gái đã qua tuổi 25 mất tỉnh táo, mất cân bằng và muốn buông xuôi.

chon-chong

Chọn chồng. Em buộc miệng với anh- người yêu: "Ba má đòi cưới...". Anh vô tâm: "Ba má chỉ đùa". Đúng, ba má chỉ đùa, chuyện chúng mình anh chưa bao giờ có dự định gì. Nói đúng hơn là: yêu chỉ là yêu, và nói đến chuyện lâu dài là một điều quá xa vời. Điều đó dĩ nhiên một đứa đa cảm có thể dễ dàng biết trước... từ lâu. Vốn sự đời, chuyện gì đã biết trước từ lâu thì có cố giả đò với chính bản thân vẫn không thể tỏ ra bất ngờ. 

Chọn chồng. Người ta nói nên lấy người yêu mình, đừng nên lấy người mình yêu. Những đứa con gái đã qua tuổi 25 chẳng cần nghĩ ngợi nhiều, người yêu mình hay người mình yêu cuối cùng để được gì? Đơn giản chỉ là một người đồng ý ở cạnh bên đến tận cuối đời, thỏa mãn cho đấng sinh thành chẳng còn lo nghĩ. Đơn giản chỉ là một người chính chắn có thể làm ba của những đứa con bạn sau này mà thôi. Hoặc đơn giản hơn, một cái gì đó tùy vào cảm nhận của mỗi người. Nhưng, nhất định phải thật đơn giản, đừng quá đòi hỏi để điều đó trở thành phức tạp. Cuộc sống đã phức tạp rồi, đừng cố làm mọi chuyện thêm phức tạp hơn nữa...

Chọn chồng. Nếu người mình yêu không phải là người yêu mình hết mực. Nếu yêu chỉ là yêu, và cưới sinh trở thành bổn phận, trở thành gánh nặng thì lựa chọn người yêu mình vẫn là nên. Anh- người rất nhiều năm trước đã bảo rằng: "Bất kể khi nào em mệt mỏi muốn tựa vào vai anh, khi nào em cần một mái nhà, anh đều có thể cho em. Dù 5 năm hay 10 năm, lời nói này vẫn còn gía trị..." Anh- chỉ là người yêu đơn phương. Anh- người em đã từng từ chối và xa lánh.  Đứa con gái đã qua tuổi 25 cần một người như thế thật sao? Nếu được coi là đã trở thành bổn phận hay gánh nặng cho một người nào đó, thì sao không thử với những người khác liệu đó có còn là bổn phận hay gánh nặng thật không? "Câu nói ngày trước của anh bây giờ có còn giá trị hay không?" Gần 4 năm sau tất thẫy những im lặng, tin nhắn được gởi đi, nhẹ như cánh bồ công anh không còn vướng bận, chẳng còn gì để thăm dò, nếu không nói là huỵch tẹt và thô thễnh. "Anh đã nói là 5 hay 10 năm vẫn còn giá trị mà, em ở đâu?" Vẫn là những tin nhắn trả lời rất nhanh. Thật vậy sao? Những đứa con gái đã qua tuổi 25 tuyệt đối không phải là gánh nặng hoặc bổn phận cho bất cứ ai, nếu có thì thật sự đối phương hoàn toàn chưa thật sự chuẩn bị từ khi bắt đầu mà thôi.

Chọn chồng. Có những sự thật tưởng chừng không thể chấp nhận được nhưng cuối cùng sự thật vẫn là sự thật mà thôi. Tình yêu không dễ mất đi nhưng tình yêu cũng không dễ hình thành trong chốc lát. Lấy người mình yêu hay lấy người yêu mình nhiều khi chỉ là một câu hỏi cực kì đơn giản. Đơn giản đến khó tin.

-Huỳnh Thị Lệ Ân-
TP. HCM 03/05/15





0 nhận xét:

Đăng nhận xét