Con đã đi qua bao la biển sớm
Con sóng lăn tăn cập bờ những thuyền ghe
Cá đầy khoang, những ghe mực xanh trong
Gốc nhỏ rộn ràng tiếng người bán người mua.
Con đã đi qua cánh đồng múi trắng
Thấy đầu lưỡi mằn mặn vị muối quê hương
Nón lá nghiêng che, e ấp nụ cười hiền dân biển
Gánh muối quằng vai, ruộng muối được mùa.
Con đã đi qua bạt ngàn lúa mới
Gió lay lay ghẹo đùa, lúa đương thời con gái
Đồi mía xa xa, xạc xào, vươn mình những chồi non
(Hứa một mùa bội thu cho dân mình no đủ).
Con đã đi qua thênh thang dốc núi
Nghe tiếng thông reo, rừng quế dậy mùi
Bầy dê ngơ ngác, tiếng chim rừng ríu rít
Anh tiều phu mơ màng, giấc ngủ bình yên.
Con đã đi qua xóm làng yêu mến
Luỹ tre già cong mình nâng mầm măn đứng dậy
Những tán dừa nghiêng nghiêng ôm ấp bầu sữa ngọt
thơm
Đàn gà con chíp chíp bên cây rơm, theo mẹ tìm mồi.
...
Quảng Ngãi quê ta ơi !
Nơi nuôi con từ lòng mẹ
Chẳng thể không tự hào quê hương mình đẹp quá
Tự hứa lòng… một bình minh con sẽ trở về.
Huỳnh Thị Lệ Ân
0 nhận xét:
Đăng nhận xét