Tháng mười một trời làm mây trên những
chóp nhà cao tít, con nắng
bỏ đi hoang
Chẳng phải là một trò chơi trốn tìm như ngàn ngọn gió,
đỏng đảnh bấu chặt vào từng lớp khăn choàng
mềm, mịn và thơm mùi nguyệt quế.
Mà là một cuộc đi hoang thật sự,
Tháng mười một, tán sa kê xanh nõn sau những trận giông
uyển chuyển, cuồng say, đầy mê mải.
Hương nguyệt quế phảng phất trong sớm mai trời xanh ngắt,
mặc con nắng vẫn đi hoang chưa về.
Như trái tim em đi hoang từ độ ấy… chưa về
Con nắng đi hoang chưa về! Em đi hoang chưa về, tí tách hạt rơi!
Bàn tay kiếm tìm bàn tay, dưới mé hiên tí tách hạt rơi.
Tháng mười một
Ngày muộn
Con nắng trở về trên mái tóc ngang vai thoảng hương nguyệt quế
Như những bộn bề thương nhớ.
Tháng mười một
Nghe lời tình tự trái tim non
Em trở về, đỏng đảnh như gió và lắc lư theo bản tango như chú sâu xanh buông mình
Ai hiểu em?
Huỳnh Thị Lệ Ân
(Bài thơ được in trong tập thơ "Lời tỏ tình đầu tiên" do Nhà Xuất Bản Trẻ phát hành năm 2013)
:)
Trả lờiXóaTại sao :) ?
Trả lờiXóa