Con đường anh dắt em qua
Xanh màu lá bạch đàn đương
nhả hạt
Vàng sắc nắng hàng keo mùa
hoa mới
Tím bằng lăng yêu kiều níu
chân em.
Em
bảo dừng chân, trời xanh gió mát
Đôi
chim hót trên cành me vẳng tiếng
Đàn
ong say hút mật, chú bướm vàng thảnh thơi
Anh
nhẻo miệng cười: con đường ta đi là con đường thẳm xanh!
Xanh bát ngát đồng lúa mạ non
Rừng chuối trổ hoa, cuối đầu
tạ ơn đất
Những nương dâu, đồi chè,
những bãi ngô, gò mía
Cho ta cái nhìn trù phú quê
hương.
Anh
dắt em về con đường làng anh
Lũy
tre uốn mình, hàng dừa cao vút
Trái
thị thơm, tán xòe râm bóng mát
Vườn
đào, vườn cau ru êm- giấc mơ đôi mình.
Con đường anh dắt em qua
Bao la núi, mênh mông rừng
Nụ hôn dài chưa dứt, con
đường thẳm xanh có anh- có em
…
Đưa em qua đò, dắt em đi!
Huỳnh Thị Lệ Ân
0 nhận xét:
Đăng nhận xét