Thung lũng chuột!!! Cái mảnh đất bé tí,
chắc cũng chỉ bằng 2-3 sào đất của ba ở nhà, trũng xuống với những cây, sậy, cỏ
dại... Ai đã đặt tên mà nghe đến kì khôi- Thung lũng chuột- ai mà dzám tới???
Vậy mà cũng lạ! Sáng, đạp xe đi dạo,
thấy người ta cafe nhìn thung lũng, những chồi cây xanh mướt vừa mới ngủ dậy
rung rinh trong con gió nhẹ, trong cái ánh vàng âm ấm cuối thu, thung lũng như
một bức tranh quê đặt nơi thành phố bộn bề khói xe. Ta ngẩn ngơ! Nhớ rừng cây
ba trồng ta leo lên rồi đứng thở dốc mà vẫn cố hét lớn. Từ trên chóp núi nhìn
xuống là thung lũng lớn- thung lũng của phố núi quê mình- đẹp như cảnh trong
cõi thần tiên có trong mấy bộ phim hồi còn bé tíu trốn ba qua nhà hàng xóm xem
ké. Nhớ!!!!!!!!
Tối, xe đạp lang thang. Thung lũng
chuột cũng đầy những người cafe cốc. Ánh đèn đường không đủ sáng để soi tỏ mặt
con người (vậy mà nhìu giọng cười vẫn vang vang). Mờ ảo như những đêm ở quê nhà
còn đèn dầu, thắp một cái để ngay bàn giữa nhà rồi cả nhà ra hè ngồi. Trăng lên
trên ngọn cau soi sáng cả khoảng sân trước nhà. Ba kể chuyện chiến tranh, thời
ba vác súng ở chiến trận Campuchia đói rét, sốt xuất huyết... Má hát vài bài
hát êm êm làm con út ngủ ngon lành khi nồi khoai má luộc dưới bếp chưa kịp
chín.
Tự dưng thèm khoai luộc! Mà ở thành phố này tìm đâu ra cái giống khoai
sáp vàng dẻo thơm của má ngày xưa???
Tự dưng thèm nghe giọng ba khàn khàn gọi vọng cả vào vách núi hôm nào còn
leo núi, khi ngó quanh rừng cây chẳng thấy bóng con đâu.
Tự dưng thèm một đêm trở về ngày nhà có chưa có điện để ngắm cái
ánh vàng trên ngọn cau đêm.
Tự dưng thèm...
Gì thế này??? Thung lũng chuột!!! Cũng tại Thung lũng chuột mà ra
thôi!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
TP. HCM 8/10/2011- Note trên FB
Huỳnh
Thị Lệ Ân
0 nhận xét:
Đăng nhận xét