TÌM LẠI BUỔI TRƯA HẠ

Leave a Comment
Có một trưa tôi đi tìm ngày hạ
Trái ổi thơm lừng, trái mâm xôi ngọt lịm
Chùm chài, chùm chu vừa chín trên gò nắng cháy
Thằng bạn nhanh tay hái, tôi xòe tay xin xỏ.

Có một trưa tôi đi tìm ngày hạ
Cùng lũ bạn quê nghèo xục xạo khắp đầm quê
Lá cỏ cứa tay đau nhói, vệt bùn vương trên tóc
Tiếng cười trong veo, những tổ còng cộc đầy trứng.

Có một trưa tôi đi tìm ngày hạ
Cái rổ thưa theo bạn mò cua đồng
Vài con cá rô bắt bên dòng suối cạn
Mà thấy mình lớn hơn, bữa cơm chiều ngon lạ.

tim-lai-buoi-trua-ha

Có một trưa tôi đi tìm ngày hạ
Hai chị em chạy đồng trên, đồng dưới
Cắt từng ngọn cỏ lẫn trong gốc sim, gốc sậy
Tìm từng đọt mía về cho cặp bò thiếu rạ.

Có một trưa tôi đi tìm ngày hạ
Đất nức nẻ, cây lúa chẳng tốt tươi
Cụm lục bình quê còi cọc chẳng chịu trôi
Để nước sông, buồn thôi không đành chảy.

Có một trưa tôi đi tìm ngày hạ
Nắng cháy da đốt khét cánh đồng
Ba cùng má nặng tay gầy tát nước
Giọt mồ hôi đẫm cả trời chiều.

Có một trưa tôi đi tìm ngày hạ
Tiếng ve gọi bỏng rát khoảng mông mênh
Tìm lũ bạn tắm ao quê thưở bé
Tìm nụ cười con nít, đôi mắt trong veo chẳng vướng chút cuộc đời
Tìm đôi chân trần trên cát biển lang thang
Tìm kí ức về với trời phượng đỏ
Màu hoa nhớ, áo trắng xưa đã xa mãi nơi nào…
Tìm chẳng ra!
       Huỳnh Thị Lệ Ân
TP. HCM năm nào xa lắc của ngày xưa!
                                                                  

0 nhận xét:

Đăng nhận xét