Lặng
lẽ nào cho sự ra đi
Ngoài
con lạnh trải dài của gió
Thời
gian qua niềm tin và nước mắt
Bổng
chạnh lòng giờ đã đến mùa thi…
Gió
hè này sao vô tâm và rát bỏng
Xào
xạc sân trường tán phượng- bằng lăng
Áo
trắng xưa chắc giờ xa nhau mãi
Mặc
ve sầu rên rỉ những điều chi.
Mặc
cả những cơn mơ trôi miên man trong dĩ vãng
Cho
sự giận hờn lời xin lỗi chưa thành
Cho
cả nỗi nhớ đong đầy trong tìm thức
Gió
hè vẫn thổi- thời gian nào thôi chảy?
Ôi
mùa hè- mùa của nắng gió- mùa thi
Của
những câu thơ lưu đầy trang lưu bút
Mùa
nắng vàng đốt cháy hồn tôi
Rồi
cháy cả những cơn mơ của một thời cắp sách.
Giờ
hè về cho hồn thơ tôi trải rộng
Cho
cả những cơn mưa vô tình không mộng tưởng
Cho
nhành phường hồng đốt cháy trời xanh
Để
trang lưu bút còn lưu mùi hạ cuối.
Đức Phổ, tháng
4/ 2008
Huỳnh Thị Lệ Ân
???
Trả lờiXóaNặc danh? quen không?
XóaSao lại ???