EM TÔI

Leave a Comment
Trằn trọc những bâng khuâng
Đôi chân nào dẫn ta ra ngắm phố
Phố mộng mị, phố đang chiêm bao
Giấc mơ gì thế em, mà tràn qua khóe mắt…

em-toi


Giữa bộn bề lo toan cuộc sống
Em kiến tìm gì giấc mơ ông bụt bà tiên?
Tỉnh đi em! Tỉnh đi!
Mà thôi. Đêm bủa vây em biết trốn chạy vào đâu?

Hãy cứ ngủ ngon
Những mái đầu xanh, những búp măng rám nắng
Lên chín lên mười, nhịp đời  nào bắt em già hơn tuổi?
Ôi em tôi!
Những tiếng rao đêm… lại tỉnh thức.

Huỳnh Thị Lệ Ân

0 nhận xét:

Đăng nhận xét